Thôi miên cô chị khi trú mưa tại khách sạn , triệu đưa cho Như. “Nhiều vậy…” Như đưa tay từ chối. “Làm vợ anh không phải chỉ có bao nhiêu đây.” Phương khẽ cười, ngắm nhìn gương mặt của Như một lần nữa rồi dúi hết tiền vào tay nàng. Như bất giác im lặng, tay cầm xấp tiền mà Phương vừa đưa cho nàng mà không biết làm thế nào. Cô gái cảm giác như mình đang là một món hàng bị đưa qua đưa lại nhằm mục đích kiếm tiền mà thôi. Nhưng thái độ của Phương lại làm cho nàng phải suy nghĩ rất nhiều. “Không cần phải suy nghĩ. Ba ngày sau hãy gọi cho anh