Tuấn bước ra trước giọng lè nhè “Ức ực”, đi té lên té xuống: – Tôi cảm ơn hai ông chở vợ chồng tôi về nhé! Tôi… vô… nhà đây! Ức ực… – Ê, té bây giờ, thôi để tôi dìu ông vô nhà cho. Tên Minh thấy Hữu Tuấn đi té thì vội chạy đến và dìu anh vô nhà, còn lại chỉ có Diễm Trang và tên Lân háo sắc kia. Tên Lân hông chờ Diễm Trang lên tiếng, hắn tỏ ra vẻ ga lăng nói: – Diễm Trang, hay để anh dìu em vô nhà hé! Hổng sao đâu em đừng ngại. – Nhưng em… Thôi thì cũng được, em nhờ anh vậy… Diễm Trang nghỉ đây