Đang nấu ăn là tình nhân từ phía sau , cây côn thịt cắm vào gãi ngứa. “Anh rể…” lần này Trần Trừng thật sự muốn khóc, hai mắt ướt lệ của cô nhìn thấy áo choàng trắng của anh rể đã bị nổi lên thành một cái lều, mơ hồ như bị thôi miên, cô ngồi dậy, đưa tay về phía đó, rồi nhẹ nhàng đặt lên, lúc này cô liền cảm nhận ngay được sự cứng rắn ẩn hiện dưới lớp vải. Cái thứ to lớn dưới háng của anh rể, vào đêm sinh nhật cô đã sờ vào, cũng đã cọ xát nên cô biết nó có bao nhiêu lợi hại, lúc này cô thật sự muốn móc cây gậy thịt to lớn này ra mà