của mình thì ông Vinh lên tiếng: – Thôi, đừng làm nũng nữa em ơi, nghe anh hỏi nè! Sao em ở đây một mình mà hông vô nhà, rồi chồng em đâu? Ông Vinh chưa biết là chân của Diễm Trang bị đau, và cũng hông biết là khi nãy cô xém phải phản bội với ông với chồng mình, vì thân con gái liễu yếu đào tơ thì làm sao mà chống trả lại sức mạnh của đàn ông cho được. Diễm Trang thấy ông Vinh nói câu đó thì cô bổng từ vui chuyển sang buồn bã, cô suy nghĩ hông lẻ phải nói thật ra thì ông sẽ nghỉ mình như thế nào